MỘT CÕI “CÔ VI”

By TT. MTGXL

 

“CÔ” ĐẾN TỪ ĐÂU?

Thế gian kiệt tác Chúa tôi,

Khởi đầu hoàn hảo, ôi thôi tuyệt vời.

Con người cùng Chúa dạo chơi,

Thân nhau như một, thảnh thơi một đời.

Tự do tuyệt đỉnh người ơi,

Chúa cho người thế, cao vời biết bao.

Nào ngờ người nghĩ thấp cao,

Tự mình hủy hoại, gian lao bước vào.

Tưởng rằng khám phá trăng sao,

Chạy tàu dưới biển, công lao của mình.

Rồi người tham vọng phục chinh,

Nắm quyền toàn cõi, chữ tình ném xa.

Ai ơi! hãy nhớ người là,

Thân từ bụi đất, chỉ là bụi tro.

Bao nhiêu cái sợ, cái lo,

Nhất là sự sống, Chúa cho từ Ngài.

Con người có biết tương lai,

Vậy mà cao ngạo, đường dài cứ đi.

Bây giờ gặp phải cô-vi,

Tung hoành ngang dọc, cô đi khắp thành.

Nói về thảm họa chiến tranh,

Chẳng thể nào sánh, cô dành phần hơn.

Không cần dầu nhớt bôi trơn,

Cô nhanh đến mức, thuốc lờn hóa hư.

Xâm nhập một cách từ từ,

Làm ho rồi sốt, ăn nhừ phổi ta.

Bao người khóc lóc kêu ca,

Xác người nằm chết, thay ma hóa nhàm.

Tự do người đã tự làm,

Nay ôm trọn lấy, càm ràm kêu chi.

Chúa thương đừng ngoảnh mặt đi,

Ngài mà giận dữ, còn gì bụi tro.

Con người gặp phải rủi ro,

Chỉ vì tham vọng, là do lực quyền.

Bây giờ cho dẫu nhiều tiền,

Danh quyền lợi thú, cũng liền hóa không.

Điều cần giờ hãy cậy trông,

Lòng Thương Xót Chúa, ước mong chữa lành.

Nhìn xem sự sống mỏng manh,

Nay người còn đấy, mai đành mãi xa.

Lạy Chúa, xin hãy thứ tha,

Rủ lòng thương xót, thứ là ủi an.

Chúa ơi! Xin Ngài rộng ban,

Những ngày hạnh phúc, bình an cõi trần.

 

                                                                        Nt. Maria Nguyễn Thị Yến Nhi

                                                                                         MTGXL

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *