By TT. MTGXL
MỘT CHÚT SUY TƯ
Chúa ơi! đất nước con đang lâm trọng bênh
Khắp mọi miền như đứng ngồi không yên
Dịch bệnh thế kỷ đầu tiên con chứng kiến
Cầm lòng sao được trước nỗi đau thương này!
Chúa ơi! ca nhiễm mỗi ngày cứ gia tăng
Nơi chốn đô thành phồn vinh của Đất nước
Là tâm điểm dịch bệnh cứ lan tràn
Con không thể hiểu và tưởng tượng nổi.
Có một thứ gì đó mà con không nhìn thấy
Quá nhỏ bé nhưng lại thật vĩ đại
Nó xuất hiện và vượt sức con người
Nó điều khiển và xáo trộn mọi thứ
Mọi trật tự và kế hoạch của nhân loại
Còn giá trị và ý nghĩa nữa đâu!
Bởi giờ đây, lúc này mạng sống là trên hết
Tiền tài, danh vọng, hay chức cao quyền quý
Không là gì trước nỗi đau của nhân loại
Ngồi gẫm suy thân phận cuộc đời ta.
Quá mong manh vô ngã và vô thường
Cần được bảo vệ, cứu chữa và cứu vớt
Bởi tự thân không bảo vệ nổi chính mình.
Cần một niềm tin, một điểm tựa để dựa vào.
Niềm tin ấy nơi con là chính Chúa.
Điểm tựa ấy con chọn là Chúa thôi.
Bởi con nhớ lời Thánh vịnh nhắc nhở:
“Kiếp phù sinh tháng ngày thật vắn vỏi
Tươi thắm như cỏ nội hoa đồng
Chỉ một cơn gió thoảng là xong
Chốn xưa mình ở cũng không biết mình.” (Tv 103, 16-17)
04.8.2021 (Hạ Phương)
Tin cùng chuyên mục:
Bảo vệ: VUI HỌC LỜI CHÚA – Chúa Nhật 34 Thường niên B
ĐỀN THỜ- Suy niệm Thập giá Thứ Sáu 22.11.2024
Ngày Của Con Người- Suy niệm Thập giá Thứ sáu 15.11.2024
Tâm Tình Mục Tử Tháng 11. 2024